Đọc bài viết "Tôi sai lầm khi tiếc tiền mua máy rửa bát cho vợ", tôi có cảm giác rất quen thuộc. Bởi chính tôi cũng từng mang suy nghĩ như tác giả: đã có thể bỏ tiền mua xe, mua điện thoại, sao lại ngần ngại một chiếc máy rửa bát để "giải phóng sức lao động" cho phụ nữ? Nhưng thực tế khi sử dụng, gia đình tôi lại vướng phải hàng loạt bất tiện đến mức cuối cùng, cái máy đắt tiền ấy chỉ còn giữ vai trò như một chiếc tủ đựng chén đĩa khô.
Trước hết, chi phí vận hành không hề nhỏ. Một lần rửa của máy thường kéo dài từ một đến hai tiếng, ngốn điện và nước đáng kể. Tháng đầu tiên dùng máy, tôi đã giật mình khi hóa đơn điện, nước tăng vọt. Trong khi đó, cùng số lượng bát đĩa ấy, tôi rửa tay chưa tới 20 phút là xong, lại chỉ tốn một chậu nước. Nhiều người nói máy tiết kiệm nước hơn, nhưng điều đó chỉ đúng khi so với kiểu rửa nhanh, chứ nếu rửa kỹ thì chưa chắc máy đã tiết kiệm hơn.
Thứ hai, sự tiện lợi bị thổi phồng. Nghe thì có vẻ "ăn xong xếp vào máy, bấm nút là xong", nhưng thực tế không đơn giản như vậy. Trước khi cho vào máy, bát đĩa phải gạt sạch đồ ăn thừa, xếp đúng vị trí, nếu không thì máy rửa không sạch hoặc còn sót cặn. Rửa xong, muốn dùng ngay cũng khó vì bát còn nóng, phải chờ thêm thời gian sấy và làm nguội. Với thói quen sinh hoạt của gia đình nhỏ, bữa sau kế tiếp bữa trước khá sát nhau, việc chờ đợi máy đôi khi còn bất tiện hơn là rửa tay.
Thứ ba, máy không phù hợp khi rửa ít đồ. Nhiều hôm chỉ có hai vợ chồng tôi ăn cơm, vài cái bát, cái đũa, cái nồi nhỏ, lẽ ra rửa tay 5 phút là xong. Nhưng nếu bật máy thì phí công, phí điện, phí nước; mà để dồn đủ một mẻ thì chậu bát bẩn chất đống cả ngày, nhìn rất khó chịu. Cuối cùng tôi lại phải xắn tay rửa thủ công.
>> Tôi sai lầm khi tiếc tiền mua máy rửa bát cho vợ
Quan trọng hơn, máy vẫn không thay thế hoàn toàn được đôi tay con người. Nồi gang, chảo chống dính, dao sắc... nhà sản xuất đều khuyến cáo không nên cho vào. Nghĩa là ngoài việc "hầu" cái máy, tôi vẫn phải cặm cụi rửa riêng những thứ đó. Nhiều lần vợ tôi phàn nàn: "Đã mất công dọn thức ăn, cạo bát, xếp vào máy, rồi lại rửa riêng nồi chảo, vậy thì máy giúp được gì nhiều đâu?".
Tôi cũng nhận ra mình từ chỗ định giải phóng công việc cho vợ, lại biến thành vừa rửa tay, vừa trông chừng máy, vừa dọn dẹp sau khi máy chạy xong, công việc chẳng nhẹ đi bao nhiêu, thậm chí thêm khâu rườm rà.
Có lần, mẹ tôi – người cả đời quen rửa bát tay – nhìn cảnh bát đĩa chất chồng chờ đủ mẻ để cho vào máy, mới lắc đầu bảo: "Rửa tay nhanh gọn, sạch sẽ, còn hơn bày vẽ thế này". Tôi nghe mà ngẫm thấy cũng đúng. Sau nửa năm hì hụi với chiếc máy, cả nhà dần bỏ quên nó. Đến nay, máy rửa bát trong nhà tôi chủ yếu chỉ làm nhiệm vụ chứa bát đĩa khô, chiếm một góc bếp khá cồng kềnh.
Tôi không phủ nhận có nhiều gia đình thật sự thấy máy rửa bát hữu ích, nhất là nhà đông người, nhiều bữa tiệc tùng, hoặc ai có điều kiện về điện nước, không gian bếp rộng rãi. Nhưng với những nhà ít người, sinh hoạt gọn gàng, thì máy rửa bát đôi khi lại phản tác dụng: tốn kém, bất tiện, cuối cùng vẫn phải quay về đôi bàn tay con người.
Vậy nên, tôi cho rằng mua hay không mua máy rửa bát cần cân nhắc hoàn cảnh từng gia đình. Không nên tuyệt đối hóa rằng có máy chắc chắn sẽ "rửa đi bực dọc" hay "giải phóng phụ nữ". Bởi nếu không khéo, chiếc máy đắt tiền ấy có thể lại trở thành một gánh nặng mới trong căn bếp, giống như trải nghiệm của gia đình tôi.
Tôi giải thoát mình khỏi việc nhà bằng cách thuê người giúp việc cho vợ Tôi không nấu cơm, rửa bát, giặt đồ cho chồng Phụ nữ làm việc nhà không phải là 'hy sinh cao cả' 'Phụ nữ thời nào cũng cần biết làm việc nhà' 'Phụ nữ cần biết làm việc nhà' Trả lương cho phụ nữ làm việc nhà không phải bình đẳng giới Tôi giải thoát mình khỏi việc nhà bằng cách thuê người giúp việc cho vợ Tôi không nấu cơm, rửa bát, giặt đồ cho chồng Phụ nữ làm việc nhà không phải là 'hy sinh cao cả' 'Phụ nữ thời nào cũng cần biết làm việc nhà' 'Phụ nữ cần biết làm việc nhà' Trả lương cho phụ nữ làm việc nhà không phải bình đẳng giới